Wiki - KEONHACAI COPA

Thánh Tâm

Thánh Tâm Chúa Giêsu
Tranh vẽ Thánh Tâm Chúa Giêsu, thế kỷ 19
Tôn kính
Lễ kínhThứ Sáu tuần thứ 3 sau Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống
Biểu trưngTrái tim rướm máu cháy rực được bao quanh bởi vòng gai nhọn với thánh giá ở trên đỉnh

Trái Tim Cực Thánh Chúa Giêsu (tiếng Latinh: Cor Jesu Sacratissimum; thường gọi là: Thánh Tâm Chúa Giêsu) là một truyền thống sùng kính phổ biến trong Giáo hội Công giáo Rôma, qua việc liên tưởng trái tim vật lý của Chúa Giêsu chính là hiện thân tình yêu của Thiên Chúa dành cho nhân loại. Hình ảnh phổ biến mô tả về Thánh Tâm là một trái tim người, bao bọc bởi một vòng gai nhọn, hoặc bị một mũi tên đâm xuyên qua nó. Hai vật thể này là những chi tiết xuất hiện trong Cuộc thương khó của Giêsu.

Giáo hội Công giáo Rôma cử hành ngày Lễ kính Thánh Tâm Chúa Giêsu sau 19 ngày kể từ Lễ Hiện Xuống. Thông thường, Tháng Sáu cũng là tháng họ gọi là Tháng Thánh Tâm. Các nhánh Kitô giáo khác như Anh giáo, LutheranCông giáo Đông phương cũng có thực hành tôn kính Thánh Tâm.

Truyền thống sùng kính này có liên quan đến điều mà Giáo hội coi là tình yêu nhẫn nại và lòng trắc ẩn của trái tim Đức Kitô đối với nhân loại. Việc phổ biến lòng sùng kính Thánh Tâm dưới hình thức hiện đại được khởi xướng bởi thánh Marguerite Marie Alacoque, một nữ tu Công giáo Rôma đến từ Pháp. Bà cho rằng Chúa Giêsu đã dạy cho bà về nghi thức sùng kính này trong nhiều lần hiện ra từ năm 1673 đến 1675.[1] Sau đó, đến thế kỷ 19, truyền thống sùng kính này lại được nhắc đến trong mặc khải thần bí của chân phước Maria Droste zu Vischering, một nữ tu dòng Đức Bà Bác Ái Chúa Chiên Lành tại Bồ Đào Nha, người đã nhân danh Đức Kitô đề nghị Giáo hoàng Lêô XIII dâng toàn nhân loại cho Thánh Tâm Chúa Giêsu. Các hình thức cổ xưa hơn của truyền thống sùng kính Thánh Tâm hiện đại đã xuất hiện cách chính xác vào thời kỳ Trung Cổ, thể hiện trong nhiều mặt của Thuyết thần bí Công giáo, mà điển hình là trong thánh Gertrude Cả xứ Helfta.

Đặc điểm[sửa | sửa mã nguồn]

Thẻ cầm tay dùng trong cầu nguyện minh họa Thánh Tâm Chúa Giêsu, khoảng năm 1880. Bộ sưu tập Auguste Martin, Các Thư viện Đại học Dayton

Trong nghệ thuật Kitô giáo, Thánh Tâm Chúa Giêsu thường được thể hiện dưới dạng một trái tim rướm máu cháy rực[2] tỏa ra hào quang, bị mũi giáo đâm thủng và được bao quanh bởi vòng gai. Đôi khi hình tượng Thánh Tâm còn bao gồm Chúa Giêsu dùng bàn tay bị thương của mình trỏ về phía Thánh Tâm rực sáng được đặt trước ngực mình. Vết thương trên trái tim và vòng gai ám chỉ tới cuộc thương khó của Chúa Giêsu, và ngọn lửa thì tượng trung cho lò luyện chứa tình yêu nồng nàn.[3]

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Hình thức sơ khai[sửa | sửa mã nguồn]

Tiền thân của Thánh Tâm là một hình thức sùng kính đối với cái gọi là nhân tính thánh thiêng của Đức Kitô.[4] Trong 10 thế kỷ đầu của lịch sử Kitô giáo, người ta không tìm thấy một dấu chỉ nào cho thấy con người từng tôn thờ Trái Tim bị đâm thâu của Chúa Giêsu.[5] Sự phục hồi của hình thức đời sống tôn giáo, hoạt động nhiệt thành của thánh Bênađô xứ Clairvaux và thánh Phanxicô thành Assisi, cùng với lòng nhiệt thành của những người Thập tự chinh vừa mới trở về từ Thánh Địa đã làm nảy sinh lòng sùng kính đối với cuộc thương khó của Chúa Giêsu Kitô và các thực hành nhằm tôn vinh Năm Dấu Thánh.[6]

Hình thức tôn sùng Thánh Tâm Chúa Giêsu là sản phẩm phát sinh từ truyền thống sùng kính Năm Dấu Thánh, cụ thể là dấu thánh nằm nơi ngực của Chúa Giêsu. Dấu chỉ đầu tiên về việc sùng kính Thánh Tâm là bầu khí nhiệt thành tại các tu viện dòng Biển Đứcdòng Xitô vào giai đoạn từ thế kỷ 11 đến thế kỷ 12.[7] Các nhà nghiên cứu không thể xác định chính xác đâu là bản văn hoặc cá nhân đầu tiên thực hành sùng kính Thánh Tâm.

Thánh Bênađô xứ Clairvaux (1090–1153) cho rằng việc mũi giáo cắm vào cạnh sườn phải của Chúa Giêsu đã làm tỏ lộ ra sự tốt lành của Ngài cùng trái tim bác ái dành cho nhân loại. Bài thánh ca về Thánh Tâm Chúa có niên đại sớm nhất là Summi Regis Cor Aveto", được sáng tác bởi thánh Herman Joseph von Steinfeld (1150–1241) thuộc dòng Kinh sĩ Prémontré. Mở đầu bài thánh ca là câu: Summi regis cor, aveto (n.đ.'Kính mừng Trái Tim Đức Vua tối cao').

Chúa Giêsu ôm lấy toàn nhân loại
Thánh Tâm Chúa Giêsu và chân phước Bênađô de Hoyos, một linh mục dòng Tên

Chuẩn nhận[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 1353, Giáo hoàng Innôcentê VI thiết lập một Thánh lễ mừng kính mầu nhiệm Thánh Tâm Chúa Giêsu.[8]

Năm 1693, Tòa Thánh đã ban ơn toàn xá cho Phụng hội Thánh Tâm, và đến năm 1697 thì thiết lập cho dòng Đức Mẹ Đi Viếng một Thánh lễ Năm Dấu để dâng trong ngày lễ kính Thánh Tâm. Tuy vậy Tòa Thánh từ chối không thiết lập một ngày lễ mừng kính Thánh Tâm (cùng với nghi thức Thánh lễ và Kinh phụng vụ đặc trưng) chung cho toàn giáo hội. Một thời gian sau, truyền thống sùng kính này được lan truyền, nhất là trong các cộng đồng tôn giáo. Đại dịch hạch ở Marseille diễn ra vào năm 1720 có lẽ là dịp đầu tiên để cử hành lễ thánh hiến trọng thể và thờ phượng công khai ở bên ngoài các cộng đồng tôn giáo. Các thành phố khác ở miền Nam châu Âu đã tiếp nối thành phố Marseille.

Sau khi Giáo hoàng Lêô XIII nhận được thư của nữ tu Maria Droste zu Vischering đề nghị ông dâng hiến toàn thế giới cho Thánh Tâm Chúa Giêsu, ông đã ủy quyền cho một nhóm nhà thần học để họ phân tích lời thỉnh nguyện của bà trên phương diện mặc khải tư và truyền thống thiêng liêng. Cuộc đánh giá trên đã cho ra kết quả tích cực, nên vào năm 1899, Giáo hoàng Lêô XIII đã ra một thông điệp về việc dâng hiến toàn nhân loại cho Thánh Tâm Chúa Giêsu vào ngày 11 tháng 6 năm 1899. Thông điệp cũng khuyến khích toàn bộ hàng giám mục Công giáo Rôma cổ vũ việc sùng kính trong 9 ngày Thứ Sáu Đầu Tháng, đặt tháng 6 làm tháng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu, và trình bày Kinh dâng mình cho Thánh Tâm Chúa Giêsu.[9] Ý tưởng của sắc chỉ này khiến Giáo hoàng Lêô XIII xem nó như một “sắc chỉ vĩ đại” trong triều đại giáo hoàng của ông.

Giáo hoàng Piô X ra thông điệp rằng việc dâng hiến toàn nhân loại cho Thánh Tâm mà Giáo hoàng Lêô XIII đã làm phải được thực hiện lặp lại vào mỗi năm. Ông đã khẳng định lập trường của Giáo hội đối với thị kiến của thánh Marguerite Marie Alacoque về Đức Giêsu Kitô và tuyên bố rằng Chúa Giêsu đã "tự mặc khải" cho bà Alacoque và đã "hứa với bà rằng tất cả những ai tôn kính Trái Tim ngài sẽ được ban nhiều ân sủng trên trời".[10] Thông điệp cũng tái khẳng định tầm quan trọng của việc dâng hiến và đền tạ Thánh Tâm Chúa Giêsu.

Ngày 9 tháng 7 năm 1908, Giáo hoàng Piô X đã ra một sắc lệnh theo đó một vương miện bằng vàng được đặt tại phần chân của bức tượng Thánh Tâm Chúa Giêsu tại nhà thờ chính tòa Nevers (thông qua Giám mục NeversBesançonFrançois-Léon Gauthey, cả hai đều được Thánh bộ Lễ nghi ký tên và chứng thực).

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Jean Ladame, Marguerite–Marie, La sainte de Paray, Éditions Resiac, 1994 ISBN 2-85268-118-8
  2. ^ Hendrix, John Shannon (2014). Cascione, Giuseppe (biên tập). “The Enflamed Heart: Architecture and Iconology”. Iconocrazia (bằng tiếng Anh). Bari: Universita di Bari Aldo Moro. 6.
  3. ^ Thánh John Eudes:The sacred heart of Jesus
  4. ^ Hardon, John. Modern Catholic Dictionary
  5. ^ Bainvel 1910, II. Historical Ideas on the Development of the Devotion, para (1).
  6. ^ Holweck, Frederick. "The Five Sacred Wounds." The Catholic Encyclopedia. Vol. 15. New York: Robert Appleton Company, 1912. 1 Jun. 2013
  7. ^ "Heart of Jesus, Symbol of Love", Sisters of Carmel, Colorado Springs, CO
  8. ^ Saunders, William. "The Sacred Heart of Jesus", The Arlington Catholic Herald, October 13, 1994
  9. ^ Ann Ball, 2003 Encyclopedia of Catholic Devotions and Practices ISBN 0-87973-910-X page 166
  10. ^ Pope Pius XI. Miserentissimus Redemptor, §21, Libreria Editrice Vaticana, May 8, 1928
Wiki - Keonhacai copa chuyên cung cấp kiến thức thể thao, keonhacai tỷ lệ kèo, bóng đá, khoa học, kiến thức hằng ngày được chúng tôi cập nhật mỗi ngày mà bạn có thể tìm kiếm tại đây có nguồn bài viết: https://vi.wikipedia.org/wiki/Th%C3%A1nh_T%C3%A2m