Wiki - KEONHACAI COPA

Tatyana Nikolayevna (Romanov)

Tatyana Nikolayevna
Nữ Đại vương công của Nga
Tatyana Nikolayevna trong một bức ảnh chụp chính thức năm 1914
Thông tin chung
Sinh(1897-06-10)10 tháng 6 năm 1897
Cung điện Peterhof, Sankt-Petersburg, Đế quốc Nga
Mất17 tháng 7 năm 1918(1918-07-17) (21 tuổi)
Yekaterinburg, Nga xô viết
An tángNhà thờ chính tòa Thánh Pyotr và Pavel, Sankt-Peterburg, Nga
Hoàng tộcNhà Romanov-Holstein-Gottorp
Thân phụNicholas II
Thân mẫuAleksandra Fyodorovna
Tôn giáoChính thống giáo Nga
Chữ kýChữ ký của Tatyana Nikolayevna

Nữ Đại vương công Tatyana Nikolaevna của Nga (Tatiana Nikolaevna Romanova) (Tiếng Nga Великая Княжна Татьяна Николаевна) (29 tháng 5 (OS) / 10 tháng 6 (NS) 1897- 17 tháng 7 năm 1918) (năm 1900 và sau đó, sinh nhật Tatiana đã được tổ chức vào ngày 10 tháng 6 phong cách mới) là con gái thứ của Sa hoàng Nikolai II của Nga, vị vua cuối cùng của Nga với vợ Hoàng hậu Aleksandra (trước kia là Alix của Hessen). Tatyana là chị gái của Nữ đại vương công Anastasia Nikolayevna của Nga nổi tiếng, người được cho là đã sống sót sau vụ giết người ở nhà Ipatiev. Thông qua mẹ mình, Hoàng hậu Aleksandra, Tatyana còn là cháu cố của Victoria của Anh. Năm 1918, Tatyana cùng gia đình đã bị giết chết bởi những người Cộng sản Bolshevik. Điều này dẫn đến việc bà được Giáo hội Chính thống Nga phong thánh.

Chị gái của bà là Nữ đại vương công Olga. Các em của bà gồm có Nữ đại vương công Maria, AnastasiaThái tử Aleksey, người thừa kế của Đế quốc Nga.

Thời thơ ấu[sửa | sửa mã nguồn]

Tatyana, Mariya và Olga trong bức chụp chân dung năm 1900

Tatyana sinh ngày 10 tháng 6 năm 1897. Bà là con thứ của Sa hoàng Nikolai IIHoàng hậu Aleksandra. Đại công tước Konstantin Konstantinovich viết "tất cả mọi người đều rất thất vọng vì họ đã hi vọng về một bé trai."[1] Đại công tước Georgey Aleksandrovich, em trai Nikolai nói với ông "Em đã chuẩn bị nghỉ hưu, nhưng hình như chưa đến lúc thì phải."[1] Lúc đó ở Nga, phụ nữ không thể thừa kế ngai vàng cho tới không còn một hậu duệ nam hợp pháp nào. Vì vậy nên người thừa kế của Nikolai là em trai ông Georgey trừ phi ông có con trai. Tatyana có chị là Olga, và các em là Mariya, AnastasiaAleksey. Cả năm chị em đều thân thiết với nhau và với bố mẹ.

Tatyana Nikolayevna lễ rửa tội của em trai vào năm 1904

Vào ngày 29 tháng 5 năm 1897, Đại vương công Konstantin Konstantinovich của Nga viết trong nhật ký rằng Nikolai II đặt tên Tatyana cho bà là để bày tỏ lòng tôn kính đến nữ anh hùng trong cuốn tiểu thuyết thơ Yevgeny Onegin của Aleksandr Pushkin. Ông muốn đặt tên cho hai cô con gái là Olga và Tatyana theo tên hai chị em trong bài thơ nổi tiếng.[2]

Giống như những đứa trẻ Romanov khác, Tatyana được nuôi dạy trong tình trạng thắt lưng buộc bụng. Bà với chị và các em ngủ trên những giường không gối, tắm nước lạnh mỗi buổi sáng,[3] và thêu thùa và dệt để làm quà hoặc bán ở các phiên chợ từ thiện.[4]

Trong nhà, Tatyana và Olga được biết đến là "Cặp đôi Lớn".[5] Họ ngủ chung phòng và rất thân với nhau. Vào mùa xuân 1901, Olga bị sốt thương hàn và không được tiếp xúc với ai trong vài tuần. Khi bắt đầu hồi phục, Tatyana được phép gặp chị gái trong vòng năm phút nhưng không nhận ra bà. Khi gia sư Margaretta Eagar bảo rằng đứa trẻ đó là Olga, Tatyana khóc lóc và phủ nhận rằng đứa trẻ xanh xao ấy là chị gái. Eagar gặp khó khó khăn trong việc thuyết phục Tatyana rằng Olga sẽ hồi phục.[6]

Mối quan hệ với Grigori Rasputin[sửa | sửa mã nguồn]

Thời trưởng thành và Thế chiến I[sửa | sửa mã nguồn]

Bị bắt giữ[sửa | sửa mã nguồn]

Cái chết[sửa | sửa mã nguồn]

Mộ phần và xác nhận ADN[sửa | sửa mã nguồn]

Trong nhiều thập kỷ, có nhiều giả thuyết cho rằng một hoặc nhiều hơn một thành viên trong gia đình sống sót sau khi bị ám sát. Những giả thuyết này

Tái tạo lại khuôn mặt của Tatyana bởi S.A. Nikitin, 1994

giảm đi đáng kể khi các thi thể của hầu hết các thành viên trong gia đình được tìm thấy và xác nhận từ một ngôi mộ tập thể được phát hiện trong khu rừng ngoài Yekaterinaburg. Các giả thuyết còn lại xoay quanh việc hai bộ hài cốt chưa được tìm thấy của Aleksey và một trong bốn chị gái của ông, các nhà khoa học Nga cho rằng đó là Mariya còn các nhà khoa học Mỹ lại nghĩ là Anastasia. Michael Occleshaw viết trong cuốn sách The Romanov Conspiracies: The Romanovs and the House of Windsor xuất bản năm 1995 rằng Tatyana có thể đã được giải cứu tới Anh, rồi cưới một sĩ quan và sống dưới cái tên Larissa Tudor. Occleshaw xác nhận điều này sau khi nghiên cứu nhật ký của đặc vụ Anh Richard Meinertzhagen, người ám chỉ việc giải thoát thành công người được cho là Tatyana.[7][8] Tuy nhiên, các nhà sử học đã phủ nhân điều này, và khẳng định rằng toàn bộ thành viên nhà Romanov đã bị ám sát tại Yekaterinaburg.[9]

Vào ngày 23 tháng 8 năm 2007, một nhà khảo cổ học người Nga thông báo tìm được hai bộ xương bị cháy và rời rạc tại một điểm đốt lửa trại gần Yekaterinburg có vẻ khớp với địa điểm trong hồi kỷ của Yurovsky. Các nhà khảo cổ học nói bộ xương thuộc về một cậu bé tầm 12 đến 15 tuổi khi qua đời và một người phụ nữ trẻ tầm 15 đến 19 tuổi.[10] Anastasia 17 và 1 tháng tuổi khi bị ám sát, trong khi chị gái Mariya 19 và 1 tháng tuổi và em trai Aleksey còn 2 tuần nữa là tròn 14 tuổi. Olga và Tatyana lần lượt 22 và 21 tuổi khi bị ám sát. Cùng với bộ hài cốt của 2 thi thể, các nhà khảo cổ học tìm thấy "những mảnh vỡ của thùng chứa acid sulfuric, đinh, dải kim loại dải kim loại từ hộp gỗ và đạn có cỡ nòng khác nhau." Các bộ xương được tìm thấy bởi máy dò kim loại.

Các pháy y Nga thông báo vào ngày 22 tháng 1 năm 2008 rằng cuộc khám nghiệm sơ bộ cho thầy "khả năng cao'' bộ hài cốt thuộc về Thái tử Aleksey và một trong những người chị của ông.[11] Vào ngày 30 tháng 4 năm 2008, các pháp y Nga thông báo rằng giám định ADN cho thấy bộ hài cốt thuộc về Thái tử Aleksey và một trong những người chị của ông.[12] Kết quả này đã xác nhận rằng cả gia đình Sa hoàng đều đã qua đời.

Tuyên thánh[sửa | sửa mã nguồn]

Vào năm 1981 Tatyana và gia đình được tuyên thánh bởi Giáo hội Chính thống giáo Nga ngoài Nga với tư cách là thánh tử đạo. Vào năm 2000, Tatyana và cả gia đình được tuyến thánh bởi Giáo hội Chính thống giáo Nga với tư cách là người chịu nỗi thống khổ.

Thánh Tatyana Romanova
Thánh, Nữ đại vương công và Người chịu nỗi thống khổ
Tuyên thánh1981 và 2000 bởi Giáo hội Chính thống giáo Nga ngoài Nga và Giáo hội Chính thống giáo Nga
Đền chínhNhà thờ trên Máu, Yekaterinburg, Nga
Lễ kính17 tháng 7

Thi thể của Sa hoàng Nikolai II, Sa hậu Aleksandra, và ba con gái cuối cùng được an táng tại Nhà thờ chính tòa Thánh Pyotr và Pavel tại Sankt-Peterburg vào ngày 17 tahngs 7 năm 1998, tám mươi năm sau khi họ bị ám sát.[13]

Gia phả[sửa | sửa mã nguồn]

Sách[sửa | sửa mã nguồn]

  • Bokhanov, Alexander và Tiến sĩ Knodt, Manfred và Oustimenko, Vladimir và Peregudova, Zinaida và Tyutyunnik, Lyubov; Xenofontova, Lyudmila (dịch giả); The Romanovs: Love, Power, and Tragedy. Leppi Publications, 1993. ISBN 0-9521644-0-X
  • Christopher, Peter, Kurth, Peter, và Radzinsky, Edvard. Tsar: The Lost World of Nicholas and Alexandra ISBN 0-316-50787-3
  • Dehn, Lili. The Real Tsaritsa. 1922.
  • De Malama, Peter. "The Romanovs: The Forgotten Romance" in Royalty Digest. Tháng 12 năm 2004, p. 184.
  • Eagar, Margaret. Six Years at the Russian Court, 1906.
  • Fuhrmann, Joseph T. The Complete Wartime Correspondence of Nicholas and Alexandra: April 1914 – March 1917. Greenwood Press, 1999.
  • Gilliard, Pierre. Thirteen Years at the Russian Court. ISBN 0-405-03029-0
  • Hawkins, George. Correspondence of the Russian Grand Duchesses: Letters of the Daughters of the Last Tsar Amazon 2020. ISBN 979-8571453486
  • King, Greg và Wilson, Penny. The Fate of the Romanovs, 2003. ISBN 0-471-20768-3
  • Kurth, Peter, Anastasia: The Riddle of Anna Anderson, Back Bay Books, 1983, ISBN 0-316-50717-2
  • "Tanya's Diary", Livadia.org
  • Mager, Hugo. Elizabeth: Grand Duchess of Russia. Carroll and Graf Publishers, Inc., 1998, ISBN 0-7867-0678-3
  • Massie, Robert K. Nicholas and Alexandra. 1967. ISBN 0-575-40006-4
  • Massie, Robert K. The Romanovs: The Final Chapter. 1995. ISBN 0-679-43572-7
  • Maylunas, Andrei and Mironenko, Sergei, Galy (biên tập viên); Darya (dịch giả). A Lifelong Passion: Nicholas and Alexandra: Their Own Story. 1997, Doubleday, ISBN 0-385-48673-1.
  • Occleshaw, Michael, The Romanov Conspiracies: The Romanovs and the House of Windsor, Orion, 1993, ISBN 1-85592-518-4
  • Rappaport, Helen. The Last Days of the Romanovs. 2008. St. Martin's Griffin. 2008. ISBN 978-0-312-60347-2.
  • Rappaport, Helen. "The Romanov Sisters: The Lost Lives of the Daughters of Nicholas and Alexandra." St. Martin's Griffin, 2014. ISBN 978-1250067456
  • Radzinsky, Edvard. The Rasputin File. Doubleday. 2000, ISBN 0-385-48909-9
  • Shevchenko, Maxim. "The Glorification of the Royal Family", a 31 May 2000 article in the Nezavisemaya Gazeta.
  • Tschebotarioff, Gregory P., Russia: My Native Land: A U.S. engineer reminisces and looks at the present, McGraw-Hill Book Company, 1964, ASIN B00005XTZJ
  • Vorres, Ian. The Last Grand Duchess. 1965. ISBN 1-55263-302-0
  • Vyrubova, Anna. Memories of the Russian Court.
  • Zeepvat, Charlotte. The Camera and the Tsars: A Romanov Family Album. 2004. ISBN 0-7509-3049-7

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ a b Helen Rappaport, The Romanov Sisters, p. 43
  2. ^ Maylunas, Andrei, and Mironenko, Sergei, editors; Galy, Darya, translator, A Lifelong Passion: Nicholas and Alexandra: Their Own Story, 1997, p. 163
  3. ^ Massie, p. 132
  4. ^ Zeepvat, Charlotte, The Camera and the Tsars: A Romanov Family Album, Sutton Publishing, 2004, p. 153
  5. ^ Massie, Robert, Nicholas and Alexandra, 1967, p. 135
  6. ^ Eagar, Margaret (1906). “Six Years at the Russian Court”. alexanderpalace.org. Bản gốc lưu trữ ngày 6 tháng 8 năm 2017. Truy cập ngày 21 tháng 12 năm 2006.
  7. ^ Robert K. Massie, The Romanovs: The Final Chapter, Random House, 1995, p. 147
  8. ^ Michael Occleshaw, The Romanov Conspiracies: The Romanovs and the House of Windsor, Orion, pp. 146–150
  9. ^ Massie, The Romanovs: The Final Chapter, p. 66
  10. ^ Coble, Michael D.; Loreille, Odile M.; Wadhams, Mark J.; Edson, Suni M.; Maynard, Kerry; Meyer, Carna E.; Niederstätter, Harald; Berger, Cordula; Berger, Burkhard; Falsetti, Anthony B.; Gill, Peter; Parson, Walther; Finelli, Louis N. (2009). “Mystery Solved: The Identification of the Two Missing Romanov Children Using DNA Analysis”. PLOS ONE. 4 (3): e4838. Bibcode:2009PLoSO...4.4838C. doi:10.1371/journal.pone.0004838. PMC 2652717. PMID 19277206.
  11. ^ “Suspected remains of tsar's children still being studied”. Interfax. Interfax. 2008. Truy cập ngày 23 tháng 1 năm 2008.
  12. ^ Eckel, Mike (2008). “DNA confirms IDs of czar's children”. Yahoo!. Bản gốc lưu trữ ngày 1 tháng 5 năm 2008. Truy cập ngày 30 tháng 4 năm 2008.
  13. ^ Shevchenko, Maxim (2000). “The Glorification of the Royal Family”. Nezavisemaya Gazeta. Bản gốc lưu trữ ngày 24 tháng 8 năm 2005. Truy cập ngày 10 tháng 12 năm 2006.
  14. ^ a b Nicholas II, Tsar of Russia tại Encyclopædia Britannica (tiếng Anh)
  15. ^ a b Alexander III, Emperor of Russia tại Encyclopædia Britannica (tiếng Anh)
  16. ^ a b “Christian IX”. The Danish Monarchy. Bản gốc lưu trữ ngày 3 tháng 4 năm 2005. Truy cập ngày 14 tháng 7 năm 2018.
  17. ^ a b Gelardi, Julia P. (1 tháng 4 năm 2007). Born to Rule: Five Reigning Consorts, Granddaughters of Queen Victoria. St. Martin's Press. tr. 10. ISBN 9781429904551. Truy cập ngày 15 tháng 7 năm 2018.
  18. ^ a b Willis, Daniel A. (2002). The Descendants of King George I of Great Britain. Clearfield Company. tr. 717. ISBN 0-8063-5172-1.
  19. ^ a b Louda, Jiří; Maclagan, Michael (1999). Lines of Succession: Heraldry of the Royal Families of Europe. London: Little, Brown. tr. 34. ISBN 1-85605-469-1.
Wiki - Keonhacai copa chuyên cung cấp kiến thức thể thao, keonhacai tỷ lệ kèo, bóng đá, khoa học, kiến thức hằng ngày được chúng tôi cập nhật mỗi ngày mà bạn có thể tìm kiếm tại đây có nguồn bài viết: https://vi.wikipedia.org/wiki/Tatyana_Nikolayevna_(Romanov)