Nguyên Công
Nguyên Công (chữ Hán: 元公) là thụy hiệu của một số vị quân chủ chư hầu trong lịch sử các vương triều phong kiến Trung Quốc.
Danh sách[sửa | sửa mã nguồn]
- Tây Chu Kỷ Nguyên công (còn có thụy hiệu khác là Văn Hầu)
- Đông Chu Đằng Nguyên công (có thụy hiệu khác là Văn Công)
- Đông Chu Hứa Nguyên công
- Đông Chu Hình Nguyên công
- Đông Chu Lỗ Nguyên công
- Đông Chu Tống Nguyên công
- Tây Tấn Quán Dương Nguyên Công Hoa Dực (trước đó từng làm Quán Dương Nguyên Bá)
- Tây Tấn Đại Lăng Nguyên Công Ôn Tiện
- Tây Tấn Quảng Lăng Nguyên Công Tư Mã Thôi (sau được tiến phong làm Hoài Lăng Nguyên Vương)
- Tây Tấn Quảng Lăng Nguyên Công (hoặc Hải Lăng Nguyên Công) Trần Chuẩn
- Tây Tấn Lâm Dĩnh Nguyên Công Tuân Tổ (trước từng làm Thành Dương Nguyên nam)
- Đông Tấn Gia Hưng Nguyên Công Cố Vinh (truy phong, thời Tây Tấn thực tế chỉ là Gia Hưng Nguyên Bá)
- Ngũ Hồ thập lục quốc Tiền Lương Nguyên công (sau được truy tôn là Minh Vương hoặc Chiêu Vương)
- Bắc Ngụy Nghĩa Ninh Nguyên Công Nguyên Huy
- Tây Ngụy Hoa Sơn Nguyên quận công Dương Khoan (thời Bắc Ngụy chỉ là Trừng Thành Nguyên Bá, thời Bắc Chu được biệt phong Nghi Dương Nguyên huyện công)
- Bắc Tống Ngụy Văn Nguyên Công Giả Xương Triều
Trường hợp khác[sửa | sửa mã nguồn]
- Nguyên Công là tên của Hoàng thái tử nhà Hán Triệu thời kỳ Ngũ Hồ thập lục quốc: Lưu Nguyên Công, con trai của Hán Ẩn Đế Lưu Xán.
- Nguyên Công (元功) trong tiếng Việt là tên tự của Kim Hải Lăng Dạng Vương Hoàn Nhan Lượng.
Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]
Wiki - Keonhacai copa chuyên cung cấp kiến thức thể thao, keonhacai tỷ lệ kèo, bóng đá, khoa học, kiến thức hằng ngày được chúng tôi cập nhật mỗi ngày mà bạn có thể tìm kiếm tại đây có nguồn bài viết: https://vi.wikipedia.org/wiki/Nguy%C3%AAn_C%C3%B4ng