Wiki - KEONHACAI COPA

Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Serbia

Cộng hòa Nhân dân Serbia

(1945-1963)


Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Serbia (1963–1990)


Cộng hòa Serbia

(1990–1992)
1945–1992
Quốc huy Serbia
Quốc huy

Quốc ca"Hey, Slavs"[b]
Serbia within Yugoslavia in 1990
Serbia within Yugoslavia in 1990
Tổng quan
Vị thếCộng hòa cấu thành của Cộng hòa Liên bang Xã hội chủ nghĩa Nam Tư
Thủ đôBelgrade
Ngôn ngữ thông dụngSerbo-Croatian (Serbian standard)
Hungarian
Albanian
Chính trị
Chính phủ1946-1963:

Cộng hòa xã hội chủ nghĩa đơn đảng theo chủ nghĩa Marx-Lenin

1948-1990: Cộng hòa xã hội chủ nghĩa đơn đảng theo chủ nghĩa Tito

1990-1992:

Hệ thống đảng thống trị Cộng hòa nghị viện
Head of state 
• 1945–1953 (first)
Siniša Stanković
• 1989–1990 (last)
Slobodan Milošević
Head of government 
• 1945–1948 (first)
Blagoje Nešković
• 1989–1990 (last)
Stanko Radmilović
Lập phápNational Assembly
Lịch sử
Thời kỳCold War, World War II
• ASNOS
9–12 November 1945
ngày 8 tháng 5 năm 1945
28 September 1990
• Liên bang Nam Tư giải thể
ngày 27 tháng 4 năm 1992
Địa lý
Diện tích 
• 1981
88,361 km2
(Lỗi biểu thức: Dấu phân cách “,” không rõ ràng mi2)
Dân số 
• 1981
9,313,476
Mã ISO 3166RS
Tiền thân
Kế tục
Territory of the Military Commander in Serbia
Vương quốc Hungary (1920–1946)
Nhà nước Độc lập Croatia
Vương quốc Bulgaria
Republic of Serbia

Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Serbia (tiếng Serbia: Социјалистичка Република Србија, chuyển tự Socijalistička Republika Srbija) là một trong sáu tố thành Liên bang Nam Tư, tồn tại giai đoạn 1945-1992 tương ứng tổng lĩnh thổ SerbiaKosovo ngày nay.[1][2]

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Serbia bên trong Liên bang Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Nam Tư. Được thể hiện phân chia thành Trung Serbia, Vojvodina, và Kosovo.

Sau khi Đệ nhị thế chiến kết thúc, luật tuyển cử được thông qua, dự định tiến hành vào tháng 11 năm 1945. Theo luật này, quyền bầu cử được trao cho mọi công dân Nam Tư trên 18 tuổi, cũng như mọi thành viên của Mặt trận Nhân dân và các đơn vị du kích không quan tâm tới độ tuổi của họ.[3] Quyền bầu cử không được trao cho các lực lượng trung thành cũ, các đảng ủng hộ độc lập tại Serbia và Croatia, (cho rằng là) những kẻ cộng tác và người Đức và người Ý.[3] Các đảng đối lập được khuyến khích giải tán và gia nhập danh sách của Mặt trận Nhân dân. Sự kiểm duyệt chặt chẽ được tăng cường, và mọi thành viên của Ủy ban Bầu cử đều thuộc Mặt trận Nhân dân.[4] Mọi đảng đối lập đã thông báo sự lạm dụng của Ozna, lực lượng cảnh sát mật. Đa số các đảng giải tán và bị sáp nhập vào trong một danh sách mặt trận Nhân dân duy nhất, bởi họ bị cấm tự tham gia vào cuộc bầu cử, các thành phần đối lập còn lại tẩy chay cuộc bầu cử. Danh sách duy nhất, như một ứng cử viên duy nhất tham gia vào cuộc bầu cử, giành thắng lợi lớn. Tới năm 1947, Mặt trận Nhân dân "đã sạch bóng" các cá nhân lãnh đạo cũ, và mọi đảng đối lập bên ngoài danh sách đã bị xoá bỏ.[3] Cùng lúc đó, lãnh đạo tối cao chính thức chấp nhận chương trình của Đảng Cộng sản như của riêng nó.

Trên cơ sở của cuộc bầu cử, Quốc hội lập hiến được thành lập bởi Đảng Cộng sản Nam Tư tuyên bố xoá bỏ chế độ quân chủ do người Serb lãnh đạo tại Nam Tư[5] – và gia đình hoàng gia bị cấm quay trở lại đất nước.[6][7] Một chế độ cộng sản được thiết lập dưới sự lãnh đạo độc tài của lãnh đạo Đảng Cộng sản Nam Tư Joseph Broz Tito. Tito, là người Croat- Slovene[8] đã đích thân tìm kiếm sự thống nhất giữa các sắc tộc sau cuộc chia rẽ đất nước trong bạo lực ở Thế Chiến II qua một chính sách được gọi là Anh em và Thống nhất khuyến khích việc hợp tác giữa các sắc tộc và ủng hộ một tính chất Nam Tư thống nhất thay cho các tính chất sắc tộc và tôn giáo trước đang có, ngăn chặn những kẻ quốc gia của bất kỳ nước cộng hoà nào, và buộc những sắc tộc khác nhau phải cùng làm việc để giải quyết những sự khác biệt. Điều này đã gây nhiều tranh cãi tại Seriba trong những năm cuối thời kỳ cầm quyền của Tito. Serbia là một trong sáu đơn vị nhà nước của liên bang, Liên bang Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Nam Tư (Socijalistička Federativna Republika Jugoslavija, hay SFRJ). Với thời gian tầm ảnh hưởng của Serbia giảm đi khi những cuộc cải cách do các nước cộng hoà khác yêu cầu nhằm giảm tập trung quyền lực trao cho họ tiếng nói tương đương trong hệ thống tập trung hoá. Điều này bắt đầu với việc thành lập các tỉnh tự trị KosovoVojvodina vốn ban đầu chỉ có ít quyền lực. Tuy nhiên, các cuộc cải cách năm 1974 đã dẫn đến những thay đổi lớn, khiến các tỉnh tự trị có quyền gần tương đương với các nước cộng hoà, theo đó nghị viện Serbia không giữ quyền kiểm soát với các công việc chính trị của hai tỉnh, và về kỹ thuật chỉ giữ quyền lực với Trung Serbia. Nhiều người Serb, gồm cả những người trong Đảng Cộng sản Nam Tư, bực tức với những quyền lực được trao cho các tỉnh tự trị. Cùng lúc đó, một số người Albani tại Kosovo trong thập niên 1980 bắt đầu yêu cầu trao cho Kosovo quyền trở thành một nhà nước cộng hoà bên trong Nam Tư, vì thế trao cho họ quyền ly khai, một quyền mà các tỉnh tự trị không có. Những căng thẳng sắc tộc giữa người Serb và người Albani tại Kosovo cuối cùng có tầm ảnh hưởng lớn dẫn tới sự sụp đổ của Liên bang Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Nam Tư.

Slobodan Milošević lên nắm quyền tại Serbia năm 1989 trong Liên đoàn Cộng sản Serbia thông qua một loạt hành động táo bạo chống lại các thành viên trong chính phủ cầm quyền. Milošević hứa giảm bớt quyền lực của những tỉnh tự trị Kosovo và Vojvodina. Điều này làm phát sinh căng thẳng với giới lãnh đạo cộng sản của các nước cộng hoà khác cuối cùng dẫn tới sự ly khai của Slovenia, Croatia, Bosna và HercegovinaCộng hoà Macedonia khỏi Nam Tư.[9]

Chế độ dân chủ đa đảng xuất hiện tại Serbia năm 1990, chính thức loại bỏ chế độ cầm quyền đơn đảng cộng sản cũ. Những lời chỉ trích chính phủ Milošević cho rằng chính phủ Serbia tiếp tục độc đoán dù đã có những thay đổi hiến pháp và Milošević duy trì một ảnh hưởng cá nhân mạnh trong truyền thông nhà nước Serbia.[10][11] Milošević ra lệnh tạm thời cấm truyền thông với những đài phát độc lập đưa tin về những cuộc phản đối chống chính phủ của ông và hạn chế tự do ngôn luận thông qua việc cải cách Luật hình sự Serbia với đe doạ tuyên án tội hình sự với bất kỳ ai "chế giễu" chính phủ và các lãnh đạo của nó, khiến nhiều người chống đối Milošević và chính phủ của ông bị bắt giữ.[12]

Giai đoạn hỗn loạn chính trị và xung đột đánh dấu sự gia tăng căng thẳng sắc tộc và giữa người Serb và các sắc tộc khác của Nam Tư cũ khi những yêu cầu lãnh thổ của các nhóm sắc tộc khác nhau thường xung đột lẫn nhau[13] Những người Serb vốn từng chỉ trích không khí quốc gia, chính phủ Serbia, hay các thực thể chính trị của người Serb ở Bosnia và Croatia được thông báo là đã bị quấy rầy, đe doạ, hay bị giết hại bởi những người Serb theo chủ nghĩa quốc gia.[14] Người Serb tại Serbia sợ rằng các chính phủ quốc gia và ly khai của Croatia lãnh đạo bởi những người có cảm tình với Ustase sẽ đàn áp người Serb đang sống tại Croatia. Quan điểm này về chính phủ Croatia được Milošević ủng hộ, ông cũng buộc tội các chính phủ ly khai của Bosna và Hercegovina đang dưới sự lãnh đạo của những người Hồi giáo chính thống. Chính phủ Croatia và Bosnia về phần mình buộc tội chính phủ Serbia đang tìm cách tạo ra một nhà nước Đại Serbia. Những quan điểm này dẫn tới tình trạng gia tăng tính bài ngoại giữa các dân tộc trong các cuộc chiến tranh.

Năm 1992, các chính phủ Serbia và Montenegro đồng ý thành lập một liên bang Nam Tư mới gọi là Cộng hòa Liên bang Nam Tư xoá bỏ phương hướng cộng sản chính thức của nhà nước Liên bang Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Nam Tư cũ, và thay vào đó bằng chế độ dân chủ.

Chính trị[sửa | sửa mã nguồn]

Chủ tịch ASNOS (1944–1945)[sửa | sửa mã nguồn]

Tổng thống[sửa | sửa mã nguồn]

Thủ tướng[sửa | sửa mã nguồn]

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ “Извод из регистра: Главни савез удруженог православног свештенства Југославије”. Bản gốc lưu trữ ngày 2 tháng 2 năm 2017. Truy cập ngày 19 tháng 8 năm 2020.
  2. ^ Живорад Јевтић: Административно-територијалне промене у ваљевском крају (1944—1955), pp. 52, у „Гласник“, број 23, Међуопштински историјски архив, Ваљево, 1988. године.
  3. ^ a b c Richard J. Krampton, Balkans after WWII, pg 37/8
  4. ^ same source
  5. ^ Danas[liên kết hỏng]
  6. ^ Grad Beograd - Važne godine u istoriji grada
  7. ^ Tema nedelje: Srbija u ustavima: Kardeljeve norme: POLITIKA
  8. ^ CNN Cold War - Profile: Josip Broz Tito
  9. ^ Breakup of Yugoslavia Leaves Slovenia Secure, Croatia Shaky - New York Times
  10. ^ “Slobodan Milošević Trial Public Archive” (PDF). Human Rights Project. Truy cập 23 tháng 9 năm 2015.
  11. ^ Wide Angle, Milosevic and the Media. "Part 3: Dictatorship on the Airwaves." PBS. [1] Quotation from film: "...the things that happened at state TV, warmongering, things we can admit to now: false information, biased reporting. That went directly from Milošević to the head of TV".
  12. ^ "Forging War: The Media in Serbia, Croatia and Bosnia-Hercegovina". International Centre Against Censorship. Article 19, May 1994. Avon, United Kingdom: The Bath Press. Pp. 59
  13. ^ Baumgartl, Bernd; Favell, Adam. 1995. New Xenophobia in Europe. Martinus Nijhoff Publishers. Pp. 52
  14. ^ Gagnon, Valère Philip. 2004. The Myth of Ethnic War: Serbia and Croatia in the 1990s. Cornell University Press. Pp. 5

Tài liệu[sửa | sửa mã nguồn]

Tư liệu[sửa | sửa mã nguồn]

Wiki - Keonhacai copa chuyên cung cấp kiến thức thể thao, keonhacai tỷ lệ kèo, bóng đá, khoa học, kiến thức hằng ngày được chúng tôi cập nhật mỗi ngày mà bạn có thể tìm kiếm tại đây có nguồn bài viết: https://vi.wikipedia.org/wiki/C%E1%BB%99ng_h%C3%B2a_X%C3%A3_h%E1%BB%99i_ch%E1%BB%A7_ngh%C4%A9a_Serbia